Duyên phận chênh vênh giữa biển người
Không nơi bám víu người cười người đau
Suốt đời thề thốt vì nhau
Dây duyên mảnh khảnh nát nhàu đứt rơi
Hỏi thế gian, tình là gì hỡi người ơi?
Mà nhẫn tâm đọa đày những tâm hồn mềm yếu
Giang rộng đôi tay và chờ một người để hiểu
Người thương thật lòng, có chắc là đợi được hay không?
Suốt cuộc đời một dạ vẫn ngóng trông
Một con người không cần quá đẹp trai hay hoàn hảo
Cần thủy chung, tốt lòng, không giả tạo
Yêu một lần, đến suốt tận cùng chẳng đổi thay
Em đang chờ anh đó, chàng kị sĩ có hay?
Đợi duyên đủ đầy thì chúng ta sẽ gặp mặt
Sẽ trao nhau từng nụ cười cho đến ánh mắt
Sẽ một lòng một dạ yêu đến đầu bạc răng long
Anh cũng đang tìm em có đúng không?
V. Yết Ngôn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét