***
Hà Nội mưa suốt từ ra Tết mẹ ạ. Mưa dai dẳng và chán ngắt. Mưa rả rích trong đêm như ai oán, như khóc thương vậy. Mưa âm thầm làm ướt, làm bẩn đường trơn, làm ướt áo con gái mẹ. Mưa nhem nhép cảm giác ướt át và lạnh lẽo. Nhưng mưa không biết lòng ai đó còn ai oán và rầu rĩ hơn mưa đâu mẹ nhỉ?
Gần một tuần qua không có hôm nào con ngủ yên giấc, con biết Mẹ cũng thế mà, còn khó ngủ hơn con nhiều lắm ý. Cái vất vả nhọc nhằn len lỏi vào trong cả giấc mơ. Cái lo lắng bất an theo những tiếng thở dài trong đêm vắng.
Hôm qua, Mẹ lại trở mình theo cơn mưa dai dẳng. Mưa thức hay Mẹ thức? Trăn trở trong đêm, vò võ trong bao nỗi lo lắng. Con khôn lớn cũng không thể làm vơi đi những nỗi lo của Mẹ.
Ba chị em con biết nỗi nhọc nhằn của Mẹ, nhưng sâu thẳm trong đó là tất cả tình yêu thương, lo lăng cho tương lai của con.
Cuộc sống này cũng như những cơn mưa kéo dài tẻ nhạt, con chán ngắt với tiếng nưa rả rích như nỗi buồn đeo bám. Cũng như mưa đang bao trùm trời đất, nỗi buồn và lo lắng đang bao trùm cả nhà mình. Bao nỗi lo lắng bất an từ năm cũ theo nhà mình qua năm mới và khiến cả nhà suy sụp. Chuẩn bị đám cưới cho chị gái con trong nỗi buồn rồi đến đám cưới đầy tai tiếng và cuộc sống hôn nhân quá đày đọa của chị đã khiến Mẹ suy sụp rất nhiều. Tảo tần nuôi con 29 năm mới dựng vợ gả chồng, nhưng chỉ trong vòng 7 tháng thôi đã biến tất cả thành bong bóng vỡ tan như bọt nước. Cảm giác như ai đó xé tim mình vậy, đau đớn lắm Mẹ nhỉ. Người chồng bỏ Mẹ mà đi để lại 3 đứa con thơ dại một mình Mẹ chăm bẵm nuôi nấng nên người, ba chị me con là tất cả của Mẹ. Tự hào nhìn những đứa con dần khôn lướn và trưởng thành. Mong muốn các con có được cuộc sống hạnh phúc như ý. Nhưng cuộc hôn nhân đổ vỡ của chị gái con đã khiến Mẹ mất hết niềm tin, Mẹ dằn vặt mình vì nếu cha con không bỏ đi thì chúng con đã không khổ sở, không bị khinh rẻ như thế. Chị gái con bỏ đi Sài Gòn trong bao nỗi dằn vặt chua xót cho chính mình, ngỡ ngàng trước sự thật quá đau lòng. Mẹ lặng lẽ nhìn chị đi giấu nước mắt chảy ngược để chị được vững niềm tin.
Uất ức.
Đau xót.
Nhưng vì các con, Mẹ cố gắng vững tinh thần, làm chỗ dựa cho tất cả chúng con khi đau khổ nhất.
Mẹ ơi, hãy cứ như mưa Mẹ nhé, hãy khóc khi cần khóc. Như thế sẽ vơi lòng hơn. Nhưng đừng như những cơn mưa xuân này Mẹ nhé, chúng con cần ánh nắng mặt trời rực rỡ, nụ cười của Mẹ chính là ánh sáng ấm áp nhất cho chúng con Mẹ ạ. Tất cả những lời nói đầy ác ý, những cái nhìn soi mói hay xa lánh của mọi người sẽ không là gì cả nếu Mẹ luôn cười. Nụ cười ấm áp của ba chị em con Mẹ nhé.
Những yêu thương cứ vượt qua những yêu thương, nhưng hạnh phúc và yên lòng. Hôm qua rất buồn nhưng yêu thương ấy sẽ sưởi ấm tất cả chúng con. Vì con biết rằng, Mẹ vẫn ở đó và dõi theo chúng con trên tất cả bước đường đời dài.
Yêu thương này con dành đến Mẹ con, người đã chịu biết bao đau khổ và nhọc nhằn vì chúng con. Những gánh yêu thương vẫn luôn đong đầy trên đôi vai Mẹ.
Con gái út của Mẹ.
Đoàn Hòa – blogradio
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét