Phận má hồng em rồi cũng thế
Mùa xoay vòng mắt in đời dâu bể
Em cũng rã rời thả phận tàn phai.
Đời tựa cánh chim giông bão mệt nhoài
Thân xác héo gầy rồi trở về với đất
Nơi yên nghỉ ngàn thu bỏ trăm điều tất bật
Chút ân tình theo gió thoảng mây bay.
Dẫu cuộc đời có trăm đắm ngàn say
Khép đôi mi buông tay rồi cũng hết
Mặn đắng, ngọt bùi, tranh đua mỏi mệt
Gói gém được gì làm hành lý mang theo.
Toan tính thiệt hơn chi chuyện giàu nghèo
Đời người như hoa thắm tươi được bao lúc
Một thoáng mây bay tàn phai rữa mục
Liệu mấy ai người thương xót những mong manh?
Dã Quỳ

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét