Khi cả hai chẳng hết thương bao giờ?
Sao lại gọi kỷ niệm là quá khứ
Vì ai mà ta cứ phải bơ vơ...
Đôi khi chỉ vì một vài lời nói dối
Một chút vô tâm, một chút giận hờn
Vì mệt mỏi nên tình yêu mệt mỏi
Tưởng chỉ cần dừng lại chút rồi thôi

Mà năm tháng vô tình trôi nhanh quá
Chẳng cần ai riêng chính bản thân mình
Và vì vậy vô tình quen đơn độc
Nên bên người ta chẳng có yêu tin
Không biết nữa, sau này không biết nữa
Sẽ có ai cùng ta khóc cùng cười
Không biết nữa, sau này không biết nữa
Hay cả đời chỉ cô độc mà thôi!
Thúy Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét