Chiếc lá nào cũng tới ngày héo úa
Chùm kỷ niệm cũng rụng rơi tàn rữa
Tha thiết mãi rồi cũng phải chia phôi.
Đừng dằn vặt bởi những gì xa xôi
Đến rồi đi như đông tàn qua ngõ
Cánh buồm xinh không tươi màu son đỏ
Cũng như em phai nhạt nửa quãng đời.

Anh là anh! Đã từng qua chơi vơi
Trở về với vòng tay giữa đời thực
Nhặt mảnh ước mơ nhoèn trong ký ức
Vá cho lành vết thương loét từ lâu.
Đi đi anh! Day dứt bởi vì đâu
Cũng sẽ phai như màu hoa thủa ấy
Những điều thuộc về em rồi sẽ cháy
Đừng riêng mang, chớ khắc khoải mà chi!
Khi đối diện với những gì mong manh
Xin nhủ lòng đừng thả hoang niềm nỗi
Đừng vội vàng kẻo tim gầy lại nhói
Dẫu yêu thương cũng đâu thể chữa lành.
SONG THI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét