Họ gật đầu chào ( không gian bỗng nhiên im lặng)
Bất chợt điện thoại một người hiện lên dòng tin nhắn
"Em khỏe không?
Giờ đây cuộc sống thế nào?"
Cô gái quay qua nhìn chàng trai...
Rồi lại lơ đãng nhìn đâu đâu
Khi ký ức lần lượt ùa về...
Lần lượt
Họ từng nắm tay nhau dạo bước
Lần đầu ghé quán quen
(Cũng là chỗ họ đang ngồi)

Có cơn mưa chiều ngoài hiên bất chợt rơi
Quán bắt đầu đông nhưng chẳng ai để ý
Đôi mắt cô gái đỏ hoe theo từng suy nghĩ"
"Hôm nay em
gặp lại người đã từng yêu thiết tha"
Bờ vai cố giữ, nhưng làm sao giấu được
Khi kỷ niệm đua nhau như chờ chực vỡ òa?
Điện thoại lại hiện lên thêm dòng tin nhắn
"Em đừng khóc...
Rồi nỗi đau sẽ nguôi dần theo năm tháng"
(Đây là lời an ủi tôi thấy vô dụng nhất trên đời)
Ly cafe mỗi lúc dần vơi
Họ vẫn lặng im chẳng ai cất tiếng nói
Quán bắt đầu tiễn những đôi tình nhân bước vội
Khi cơn mưa...
Vẫn chưa kịp ráo mặt đường
Có hai người lạ đã từng rất yêu thương
Tình cờ gặp nhau ở nơi thường hò hẹn
Hai người lạ tự hỏi lòng trong cơn nấc nghẹn
"Cớ sao mình
Lại cứ mãi buồn vì người ta?
Sao không thể quay về lại với ngày tháng đã qua?"
Họ không thể trả lời
Nên đổ cho duyên số
...
Tiểu Tử HK
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét