Lá đã xanh và nắng đã ửng hồng
Đám mây trắng cũng đâu còn xám nữa
Khóm Cải vừa héo rụng dọc triền sông

Tôi nhìn thấy em cười như Mai nở
Mắt em xinh, môi em thắm dịu hiền
Chiếc khăn lạnh mùa Đông em bỏ lại
Bắt tôi buồn, tự học cách tìm quên..
Còn gì nữa mà mong...yêu dấu nhỉ
Em quên tôi như quên lãng phố dài
Nơi giá lạnh cô đơn và buồn tủi
Xa mất rồi..
ai ở đó chờ ai?
TrầnThànhVinh
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét