Nên mặc nhiên để nông nổi dại khờ
Nhưng Mẹ ạ, cuộc đời sao buồn thế?
Sống hết mình rồi chỉ thấy chơ vơ..

Con cứ nghĩ mình có quyền làm lại
Sau bão giông chắc chắn có cầu vồng..
Nhưng ngày tháng cứ kéo đời hoang hoải..
Con mệt nhoài..ngã gục giữa mênh mông..
Hôm nay mệt con muốn về bên Mẹ..
Mẹ ủi an, Mẹ che chắn cuộc người
Con khờ khạo cứ gồng mình mạnh mẽ..
Phút yếu lòng..muốn bỏ chạy, Mẹ ơi!
(Mưa)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét