Mẹ ngồi tựa cửa trước hiên
Thương con xứ người vất vả
Đường xa quang gánh muộn phiền
Con đi qua thời thiếu nữ
Bàn chân mười ngón nhọc nhằn
Liếp nhà mong manh trước gió
Vai gầy nặng những trở trăn
Vu Lan người người đi lễ
Còn con đỏ mắt tăng ca
Chỉ gượng cười buồn giấu lệ
Chắt chiu mồ hôi làm quà

Mẹ thương tuổi thơ mất sớm
Khó nghèo hằn vết tay chai
Con người ăn sung mặc sướng
Con mẹ khắc khổ từng ngày
Nắng ơi đừng gay gắt nữa
Xin mưa đừng trút liên hồi
Và đêm đừng gieo giá lạnh
Cho đời con chút thảnh thơi
Rồi con lại về với mẹ
Chẳng cài lên ngực nhành hồng
Chỉ gục đầu rồi khe khẽ
Đã vẹn tròn những hiếu ân.
Timbuondoncoi
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét