Con đường cỏ may ngút ngàn xa nỗi nhớ
Mùa thu chênh chao mùa thu về lá đỏ
Em vẫn đi tìm một ngọn gió heo may
Tân Thiện quê mình nào đâu có đổi thay
Vẫn con sông quê dòng phù sa đỏ ửng
Cô gái Lagi lướt mái chèo tay vững
Đưa khách sang bờ nụ cười tỏa làm duyên
Núi Ông Hồn Bà muôn thuở vẫn bình yên
Đã yêu thương nhau còn vọng nhau mãi mãi
Biển ôm lòng đêm sóng bạc đầu khắc khoải
Nửa mảnh trăng ngàn từ khi đó chơi vơi

Tím cả lưng đồi thương lắm cỏ may ơi
Nắng vàng thênh thang mà làm cay tròng mắt
Mùa thu của em lá vàng rơi điểm mặt
Bài thánh ca buồn vang vọng giữa Thanh Xuân
Biển đợi thuyền về trong cách trở gian truân
Đại dương trùng khơi đêm nằm nghe biển gọi
Tân Thiện mong anh Lagi chờ anh tới
Sóng vỗ dạt bờ bọt trắng xóa trào dâng
Chuyện con Dã Tràng em đã kể cho anh
Muống biển tình yêu đang lên màu tim tím
Đừng để hoàng hôn nắng chiều phai chết lịm
Đừng để em chờ tội lắm nhé anh ơi !
Hoa Cỏ May
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét