Em không hiểu vì sao mình lại gặp nhau bên đời
Mùa trút lá rất nhiều ngoài phía cửa
Khi bão giông chỉ chạm vào nỗi nhớ
Đã tan ra... thành da diết đầy trời
Em không hiểu vì sao mình lại yêu nhau nhiều đến thế rồi
Thì ra tình yêu giống như nhiệm màu tỏa ra màu nhiệm
Có nợ gì ở kiếp trước không mà giờ đến đúng hẹn
Khi người còn lại cần một bờ vai
Em không hiểu vì sao lại chọn anh chứ không phải một ai
Người yêu cũ của em cũng rất thương mà sao không nhận lời làm vợ?
Mối tình đầu anh đã mắc rất nhiều nợ
Mà không kịp trả... để rồi nợ tiếp lại em?

Chắc lẽ tình yêu còn bí ẩn hơn màn đêm
Nhớ, thương, giận, hờn, ghen còn bí ẩn hơn vạn điều bí ẩn
Chỉ là đặt môi lên ngực anh mà lệ ngân ngấn
Vì hạnh phúc tột cùng, tột độ rồi anh
Em không hiểu vì sao mình lại đeo nhẫn cưới cho nhau để đời mát lành
Duyên số nương vào nhau để kết thành hông vợ chài mãi mãi
Để những nỗi đau, đắng cay, âu lo còn sót lại
Tan đi... nhanh đến bất ngờ
Em không hiểu sau bao nhiêu khổ đau em kết trong thơ
Nay em được đáp đền bằng món quà vô giá nhất trong những món quà vô giá
Nay em được bù đắp bằng tình yêu nhiệm màu và cao cả
Bằng duy nhất anh... không ai khác nữa rồi
Có thể đời còn nhiều điều khó hiểu nữa anh ơi
Con đường mình chung đôi sẽ có vài lần bình yên, vài lần vấp ngã
Vài lần mình không nhìn nhau, vài lần chạm vào mà xa lạ
Vài lần như thế trong đời để mình thấy quý giá người kia
Quý giá mái ấm đang cùng đi về... anh nhé!
giờ thì hãy hôn lên môi nhau để đón ngày gió nhẹ
Màu nhiệm lung linh đầy trời!
Anh yêu ơi! Em vẫn không hiểu vì sao mình lại gặp nhau và bỗng dưng hạnh phúc!
(Nồng Nàn Phố)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét