Nên anh nghĩ em chắc hiếm những nỗi buồn
Vì em không kể về những điều đổ vỡ
Nên vẫn tin cuộc đời em đẹp như những câu thơ
Em chỉ là người đàn bà đi giữa đời thường bằng những giấc mơ
Ôm điều dịu êm, yêu mến điều giản dị
Nhưng tất cả đâu thể nào được thế
Nên vẫn phân vân trước đôi chuyện ưu phiền

Em chỉ là người đàn bà luôn khao khát bình yên
Đi trong ngày gió cần bàn tay người giữ
Để một phút trong đời có mệt nhoài mà òa lên đi nữa
Vẫn nghĩ ít ra ai đó vẫn bên mình
Vì em ít kể về những nỗi buồn phải khô đi trước bình minh
Nên anh vẫn nghĩ em dịu dàng, bình thản
Nỗi bất an, có chăng là ngắn hạn
Và em vẫn viết nên những câu chuyện nhẹ nhàng!
(P2T)
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét