GỌI nắng chiều trên những lối ta qua
EM quên rồi, mình thành người lạ xa
VỀ chi nữa thêm hoen màu ký ức?
THU đâu còn gợi nỗi lòng thổn thức
VÀNG hương cúc trốn tránh xứ mờ sương
BUỒN ngày xưa giấu kín cuối con đường
QUÊN đi hết vấn vương ngày tháng cũ!

LÃNG mạn ư? Cất gọn vào ngăn tủ
HẠ cuối cùng em nào nhớ nữa đâu
ĐÃ không thể sống trọn kiếp bạc đầu
ĐI đi nhé! Không làm phiền nhau nữa...
RỒI một ngày, phía bên kia bậu cửa
MANG tất cả tim yêu đón đợi anh
CẢ ước mong về cuộc sống an lành
NỖI khát khao của người cần anh nhất!
NHỚ hay quên, thành - bại, hay được - mất
THƯƠNG thật nhiều rồi cũng phải chia xa...
HànVũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét