Trăng nghiêng bên nào cũng thấy lòng khắc khoải
Tuổi thơ tôi bỗng như ùa trở lại
Mỗi dịp trung thu muôn sắc đèn lồng
Tôi nhớ quê tôi nỗi nhớ mênh mông
Đám trẻ trong làng cùng nhau phá cỗ
Ôi chiếc đèn ông sao ngày đó
Thắp nến lung linh cùng đám bạn reo hò
Quê hương tôi êm dịu tuổi thơ
Những đêm rằm ngắm trăng cùng bạn
Câu chuyện cổ tích đi cùng năm tháng
Dẫu đã lớn rồi chẳng thể nào quên

Có những đêm rằm đẹp tựa trong thơ
Trăng vành vạnh soi đường quê tôi đó
Câu ca dao thắm đượm tình chan chứa
Ru giấc mơ ngọt ngào như viên kẹo hồng xinh
Có những đêm trăng yên ả thanh bình
Tôi lại muốn được ngồi bên mẹ
Tựa vào vai và thì thầm thật khẽ
Kể chuyện mẹ nghe như lúc ngày xưa
Trăng đêm nay tròn càng sáng về khuya
Và chỉ riêng tôi thức cùng nỗi nhớ
Trăng nghiêng bên nào cũng vô vàn nỗi nhớ
Tuổi thơ tôi ngày ấy yên bình
Dương Kim Nhi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét