Những hạt mưa bay sao dẳng dai đến thế.
Biết nhớ mong anh sẽ là điều không thể.
Nhưng tim vẫn tìm trong dâu bể, trái ngang.
Tháng mười về mưa dạo phố lang thang.
Tí tách bên hiên như một hàng nước mắt.
Làm ướt bờ mi, nhoen cái nhìn trong vắt
Ôi! Cái tháng mười...mưa lạnh ngắt tim yêu.

Tháng mười về gieo nỗi nhớ bao nhiêu.
Con tim xốn xang với bao điều khó nói.
Bước vội qua nhau mà tim nghe mệt mỏi.
Em vẫn từng giờ len lỏi nỗi nhớ anh.
Tháng mười về nỗi nhớ đuổi vòng quanh.
Mang những ngọt lành gieo mùa màng tươi tốt.
Gieo những yêu thương vào trong tim ủ dột.
Em quá yếu mềm nên bồng bột...yêu anh.
Tháng mười về....mang nỗi nhớ mong manh.
Em mang tin yêu đong đổi thành cơn gió.
Cơn gió cô đơn mang hình anh trong đó.
Giờ bay đi rồi...em bỏ ngỏ...niềm yêu.
Tâm Sự
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét