Anh trở về với nỗi nhớ riêng anh
Một trái tim xanh có sắc hồng của máu
Vẫn trào dâng những huyết cầu quận chảy
Chỉ khác một điều đã lỡ nhịp cùng em
Có những lần tựa cửa ngắm trời đêm
Những ấm êm lại làm lòng anh hoang hoải quá
Khi yêu thương cứ một người giữ gìn còn một người luôn sẵn sàng xô ngã
Thì có bao giờ hạnh phúc trọn tầm tay

Phải cố gắng bao nhiêu để người chẳng đổi thay
Vậy mà hôm nay vẫn buộc lòng nhìn em tay trong tay cùng người khác
Những nỗi lòng rời rạc
Chẳng đủ để ghép thành một hạnh phúc mong manh
Anh vẫn vậy thôi vẫn cứ là anh
Vẫn đứng hàng giờ giữa hàng cây xanh...dạo một bài ca cũ
Và từng đêm không ngủ
Anh thương nhớ...gọi em về!
Hữu Duyên
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét