Chẳng còn đủ thời gian nói với em về bình yên hạnh phúc
Một dòng tin nhắn thôi cũng làm con tim xưa hậm hực
Bát nước ngỡ chung ly dần nhạt nhẽo đến vô cùng
Đời người như một cuộc sang sông
Anh vội vã bước lên thuyền bỏ em vụng về trước bến
Chẳng còn song hành cùng nhau như đã hẹn
Anh lo gom góp giang san ồn ã vinh hoa đua bạn đua bè
Những ngọt ngon dụm dành em nói chẳng ai nghe
Gạt thương nhớ qua bên nhường bạc tiền công danh chiếm chỗ
Không thể ngờ đã có những ngày mình nắm tay nhau như hai đứa nhỏ
Cười vô lo phải không anh?

Trả hết đây thanh xuân tin tưởng chân thành
Trả luôn những ngày xem tình yêu là tất cả
Giờ anh hoàn toàn thành người xa lạ
Nói câu yêu thương cũng ngượng nghịu buồn cười
Dành thời gian với tiền tài công danh của anh thôi
Em đàn bà chỉ xem thành công vinh hoa nhỏ nhặt
Tin cả giang san nằm trong ánh mắt
Của người yêu
Giờ em chẳng mơ ước nhớ thương quá nhiều
Anh bận rộn với đời riêng em nhàn nhã với tình yêu nhỏ bé
Chỉ trách anh chẳng tiếc những ngày làm đứa trẻ
... Mà vui!
Ngày anh có giang san còn thấy em bên đời?
Nồng Nàn Phố
CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét