Chọn cách lang thang nơi phố xá một mình
Vào quán cũ gọi cà phê quen thuộc
Nghe bản nhạc không lời mong cuộc sống trôi nhanh...
Cuộc đời chúng ta là những chuyến hành trình
Nhanh, chậm, chậm, nhanh vốn không cùng tốc độ
Có những khúc nghẹn ngào đau khổ
Có những đoạn đi là vô số ngọt ngào.
Có những đoạn cuộc đời là tất cả ước ao
Hạnh phúc giản đơn từ những điều như thế
Có công việc đam mê, có tình yêu nhỏ bé
Mọi thứ xung quanh cứ thế chẳng nhọc nhằn...

Có những đoạn cuộc đời đầy ắp những khó khăn
Đến nỗi cô đơn cũng in hằn trên mắt
Mọi thứ bỏ ta đi, ngay cả người ta thương nhất
Cũng bỏ lại ta,đi mất tự bao giờ...
Ta nhìn lại mình trong những bơ vơ
Những ngày tháng đã qua có bao giờ không ý nghĩa?
Những ngày vui và những ngày không được thế
Đều tạo nên ta, một nhỏ bé, bình thường.
Có những ngày ghét lắm những yêu thương
Thật chẳng thiết tha,
Một điều gì,
một người nào
Thật đấy.
Giọt cà phê rơi, mùi ca cao thơm ngậy
Xung quanh ta đều thấy kẻ giống mình...
(Và cuộc đời vốn dĩ vẫn đẹp xinh
Dù chúng ta cố tình không nhìn thấy!)
Bích Thoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét