Ngoài kia toàn bão giông
Em - của - anh, bé nhỏ
Mong manh như nhành hồng.
Những nụ cười rất thật
Chưa chắc là thật tâm
Đời bão bùng anh nhỉ
Tin yêu còn đơm mầm?

Thi thoảng em vẫn khóc
Những chuyện buồn vu vơ
Anh chẳng thích em thế
Nhưng biết sao, bây giờ?
Em tin anh thôi nhé
Suốt đời, có được không?
Chúng mình bình yên nhé
Như cái cây anh trồng....
Bích Thoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét