Em vừa lục lại trong đóng tàn tro cũ
Những cánh tay
đã định tốt bao lần
Màu mực xưa
vẫn còn nguyên nét tím
Em giữ lối lề
không nhàu nhĩ phai phôi
Dù vẫn biết thời gian không có lỗi
Và tình yêu cũng đâu thể vẹn bề
Khi đôi bên
chúng mình vẫn nông nổi
Phó mặc chia lìa
phó mặc chuyện đến đi
Chiều nay nghe bảo năm ấy tuổi xuân thì
Chẳng có mấy ai
yêu được đến cùng một người duy nhất
Trăm ngàn lý lẽ của hồng trần được mất
Chẳng có mấy ai
yêu được duy nhất
đến cùng…

Thế nên em cũng chẳng còn nghĩ gì nữa chữ tương phùng
Khi đã nhiều năm
chúng mình không gặp lại
Trưởng thành rồi mới biết rằng mãi mãi
Là một gang tay
không qua nổi năm tháng rộng dài!
Nghe bảo anh giờ cũng đã rất yêu ai
Câu hát năm xưa
vừa vang lên chệch nhịp
Em ngồi giữa chiều,
mưa cuối mùa mù mịt
Khuấy mãi cafe
mặc dù biết mình uống loại không đường
Tháng 9 về
mang nỗi nhớ niềm thương
Xui em chợt nhớ màu hoa vàng độ cũ
Chắc giờ này
đã mấy mùa héo rũ
huống hồ tình mình còn dập úa thời gian…
An Trương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét