Vá vội con tim em ôm theo hy vọng
Thu qua đi cho lá vàng rơi rụng
Gởi giọt sầu tận nơi đáy lòng đau
Gạt bỏ phía sau bao chất chồng toan tính
Em khoát vội vàng chiếc áo mùa đông
Ủ ấm con tim thân xác mỏng manh
Hong khô lại bàn tay lạnh cóng

Về bên nhau sau tháng ngày xa vắng
Bỏ lại quạnh hiu em đón nồng nàn
Ngoảnh nhìn lại những tháng ngày đi hoang
Để côi cút con tim khờ dại
Em trở về sau cuộc tình oan trái
Chẳng chút xót xa, chẳng chút bận lòng
Bởi vì lòng đã qua được bão giông
Đón hơi ấm dù mùa đông lạnh cóng
Hạnh Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét