Khi người đi đi mãi chẳng quay về
Em dần quên những lời ai thề hẹn
Chỉ hiểu rằng...nên thoát khỏi cơn mê..!
Vì yêu thương vốn thuộc về cảm xúc
Theo thời gian rồi cũng sẽ nhạt nhòa
Hoa tigôn vừa đượm màu tím biếc
Thì đôi mình...cũng đến lúc chia xa..!

Đưa tay ra em níu người ở lại
Nhưng ngờ đâu chỉ khoảng trống vô hình
Xoay lưng đi chẳng thể nào cứu vãn
Tạm biệt người...tạm biệt những yêu tin..!
Ngày gặp nhau mình trở nên xa lạ
Đến hỏi han cũng có chút ngượng ngùng
Dù một thuở từng chung đường chung bước
Kí ức rồi...giờ mình chỉ người dưng..!
Lòng bỗng nhiên...bình yên đến lạ thường..!
ARCK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét