LỜI HỨA NÀY: XIN NẮM CHẶT TAY NHAU - CẢM XÚC 365

NƠI CẢM XÚC THAY LỜI MUỐN NÓI!

Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2017

LỜI HỨA NÀY: XIN NẮM CHẶT TAY NHAU

Chẳng biết tự bao giờ em thích ngắm
Người với người tay nắm lấy tay nhau
Cái nắm tay chứa đựng những tin yêu
Và nhắn gửi biết bao điều vi diệu

Là tay mẹ nắm tay con hiền dịu
Là tay cha luôn che chở vô biên
Tay bạn bè trong sáng và hồn nhiên
Tay người yêu miên man trong hạnh phúc

Em có nhớ bàn tay nào chân thực
Gặp nhau vui tay siết chặt mặt mừng?
Em có nhớ bàn tay nào hờ hững
Chạm, buông lơi - biết gặp nữa hay chăng?

Ngắm bàn tay, em tự hỏi mình rằng
Nếu với anh, dưới ánh trăng huyền mặc
Bàn tay nhỏ  lần đầu đặt trong tay ai nắm chặt
Là gì nào... nếu không phải yêu thương...?

Lẽ nào em chưa từng thấy vấn vương
Bàn tay chạm bàn tay trong giao tiếp
Giữa đời thường hay xã giao công việc
Theo thói quen lặp lại biết bao lần.

Cũng đã từng trong em thấy phân vân
Trước bàn tay ước được cầm nắm lấy:
Dường ấm áp, dịu dàng, đầy tin cậy
Chợt nhận ra... nào đấy của riêng ai?!

Ước là thế, sao em mãi tìm hoài
Biết nơi đâu? Đời rộng dài vô định
Một bàn tay dành cho em thuần tịnh
Một bàn tay vững chãi lẫn bao dung?

Ngỡ như rồi đã tìm được tay mong
Nhưng nào phải tay đan luôn vừa khít
Giữa nắm tay chỉ một khe nhỏ nứt
Mà tách dần thành hố cách sâu thêm.


Nên anh ơi,
HÃY NẮM CHẶT TAY EM
Để em biết bình yên và hạnh phúc
Cảm nhận được trong từng giây từng phút
Ngón tay anh dòng mạch đập đam mê.

Rồi mỗi khi lối cũ tiễn em về
HÃY NẮM CHẶT TAY EM
đừng vội rời, đừng nỡ dứt
Để hương ấm vương tay nhau không tản mất
Vỗ về em mơ đẹp giấc thần tiên!

Để biết rằng anh mãi mãi gần bên
HÃY NẮM CHẶT TAY EM,
không thể nào thất lạc
Vì em sợ lỡ tay em rơi tuột
Bàn tay ai chìa đỡ chẳng là anh!

Nắm tay nhau chặt nhé, để tạo thành
Mười ngón tay một bức tranh hoàn mỹ
Đan khít lại chẳng cách ngăn vô nghĩa
Chẳng khe hở nào len nổi giữa đôi ta.

Tình yêu anh đầy sâu lắng, mặn mà
Em cảm nhận qua làn da thô mộc
Từng vết chai trên bàn tay em thuộc
Dìu em qua muôn khó nhọc, gian truân.

Lỡ mai này giữa cuộc sống trầm luân.
Có lúc nào em vô tâm hờn dỗi
Rút tay về khiến lòng anh bối rối
Hứa với em: chớ rời tay nắm tay!
Tay trong tay, tay nắm chặt tay này
Bởi yêu anh,đắm say, vô bờ bến!

                                                Lê Đoàn Văn Lê

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét