Dài thêm mãi những lúc mình giận dỗi
Em cố gắng nhưng làm sao ngăn nổi
Giọt nước trên mi rớt xuống không ngừng
Em không muốn mình cứ mãi dửng dưng
Hất nỗi buồn của nhau vào bóng tối
Nghĩ điều gì cũng không tha thiết nói
Chỉ lặng im chất dằn vặt quanh mình
Em biết ngoài kia có những chuyện tình
Kết thúc bởi vô vàn điều nhỏ nhặt
Khi chẳng màng đưa tay lau nước mắt
Còn tha thiết gì cùng góp nhặt buồn vui

Đừng lạnh lùng rồi xa cách, anh ơi!
Cho em biết những điều anh giấu kín
Hãy dỗ dành để cho em nín
Hãy ôm em để em biết anh cần…
Em muốn quên đi hết những hiểu lầm
Em muốn được anh thì thầm khe khẽ:
“Sau tất cả, anh không hề muốn thế,
Anh yêu em hơn mọi sự trên đời!”
Và giọt nước buồn trên mi mắt ngưng rơi…
Du Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét