Để lại sau lưng bao muộn phiền, mệt nhọc
Không cần tựa vào vai người rồi tủi hờn bật khóc
Cứ an nhiên mặc sóng gió đời thường
Có những ngày ta chẳng muốn yêu đương
Chỉ thích một mình cafe hay là đọc sách
Hoặc chỉ giản đơn được nghe mẹ rầy đôi ba lời khiển trách
Những thứ nhỏ nhoi nhưng thấy ấm trong lòng

Có những ngày chỉ muốn được như trẻ nhỏ có đôi mắt sáng trong
Nhìn cuộc đời bằng những điều giản dị
Không như người lớn toàn tính toan - dị nghị
Luôn cân, đo, đong, đếm tình người
Có những ngày ta thích nói thích cười
Mặc cho con tim đang có nhiều thương tổn
Ta vẫn muốn đem niềm vui đi gieo khắp chốn
Vì không ai thương ta hơn chính bản thân mình
Hattieube
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét