Bờ vai nhỏ lạnh vì cô đơn quá
Phố buồn tênh giữa dòng người xa lạ
Chợt giật mình tôi đang bước lẻ loi...
Cho tôi mượn chỉ cái nắm tay thôi
Cùng bước đi qua đoạn đường vắng vẻ
Người có đôi tôi một mình lặng lẽ
Cứ giả vờ vội vã để tìm quên...

Tôi mượn nhé chỉ một ánh mắt nhìn
Dù hờ hững cũng ấm lòng giây phút
Đừng làm ngơ dẫu rằng không bắt buộc
Nhưng làm ơn tôi mượn chút thôi mà...
Mượn nụ cười mượn cả nét kiêu sa
Mượn nỗi nhớ để rồi luôn ghi nhớ
Nếu có thể dùng cả đời trả nợ
Ai bằng lòng chiếu cố đến với tôi.
Thiên Gia Bảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét