Thích gió heo may… thích tiết trời thu khi ngày nối đêm đi vào tối
Thích vì đó… là mùa đầu tiên trong đời anh trở nên bối rối
Khi đứng trước mặt…một người con gái… là…em…
Anh bảo rằng… anh say nắng thu như thể say men
Say màu mắt em đen và say luôn cả tóc
Say con ngõ nhỏ ngày ngày đi học
Và tất cả những gì… gắn liền với kỉ niệm của đôi ta
Thời gian trôi qua… em và anh dần xa
Hai chúng ta mỗi người… một ngả
Ở những góc trời riêng và lạ …
Ta vẫn nhớ…về nhau…

Nhưng em nhận ra…
Hình như trong lời nói của anh… giờ không còn đượm màu thương nhớ
Trong cách anh quan tâm em… giờ không còn niềm nở
Mà cứ hời hợt như thể… người lái đò cuối ngày đã mệt phờ…mà vẫn gắng gượng… chở khách sang sông
Anh biết không? giờ hạ đã chuyển luôn sang đông
Chẳng còn mùa thu… ngăn dòng ở giữa
Bởi… dẫu thu có về, em cũng không còn cảm nhận được nữa
Phút heo may… tay ấm trong bàn tay
Thay vào đó… là gió lạnh quét và day
Em hoang hải… vớt ngày dài trôi lại
Vớt cả những gì… của anh và em ở lại
Để tồn tại mãi… trong trái tim nhau
Anh xa em… nên thu cũng nhạt màu
Mối tình xưa… nay chỉ mình em nhớ
Lời hứa ngày xưa…đến giờ còn dang dỡ
Nên lối em về, ngỡ bé nhỏ…. giờ bỗng hoá thêng thang…
Hạc Lâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét