Tận sâu trong trái tim con
Là nỗi nhớ chất chồng lên nỗi nhớ
Lại thêm một mùa vu lan nữa
Con tự cài hoa hồng trắng cho mình.
Con nhớ Người, nhớ ơn dưỡng dục, hy sinh
Ơn mang nặng đẻ đau, ơn chở che bao bọc
Ngày xưa khi Mẹ Cha còn khỏe mạnh
Con chẳng biết rằng có ngày lễ vu lan...
Khi người ta hãnh diện cài hồng đỏ lên mình
Con lặng lẽ bên mộ Mẹ Cha cùng hoa hồng trắng
Thắp nén hương trầm lòng con thầm cầu nguyện
Xin Mẹ Cha nơi ấy được an lòng.
Cuộc đời con chẳng thể đủ đầy
Không trọn vẹn niềm vui khi vắng Người trên cõi thế
Ơn Cha Mẹ ngàn đời con chẳng thể
Có cơ hội đáp đền...
Vu lan về con lại thấy đơn côi...
( Nắng Mai 209 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét