TỰA VÀO VAI AI ĐÓ VÀ... KHÓC - CẢM XÚC 365

NƠI CẢM XÚC THAY LỜI MUỐN NÓI!

Thứ Năm, 24 tháng 8, 2017

TỰA VÀO VAI AI ĐÓ VÀ... KHÓC



Nếu đã không thể ngăn được giọt nước mắt đó rớt xuống giữa đời này
Nếu đã khản tiếng thét gào mà không cách nào từ chối những đắng cay
Vậy hãy giản đơn mà tìm cho mình một bờ vai
Rồi tựa lưng vào đó và… khóc.

Có chắc mình đã đi qua hết những tháng ngày khó nhọc?
Có chắc mình không còn thức trắng nữa những đêm thâu?
Có chắc chẳng còn nỗi buồn nào hằn trên khóe mắt nâu?
Và có chăng đời mình từ giờ sẽ chỉ toàn hạnh phúc?

Nếu một ngày, đắng cay đó ta không gượng được nữa và thấy mình ngã gục
Thì đừng bắt mình chống đỡ mãi những xót xa
Còn gì đau đớn hơn khi đến hát một khúc ca
Ta cũng phải gồng mình mà dè chừng từng ánh mắt.

Nếu chẳng cần khép mi mà ngực mình vẫn hằn lên từng cơn đau thắt
Thì đừng bắt lòng mình chịu đựng nữa những giới hạn của nhớ-thương
Ta là ai? Chẳng phải chỉ là một con người bình thường?
Đến lúc nát lòng cũng cần được rơi nước mắt.





Tựa vào vai ai đó và… khóc
Để nước mắt mình rơi xuống trôi hết những đớn đau
Làm sao ta biết được ngày sau của mình thế nào
Sao phải lặng lẽ ôm tổn thương mà sống?

Tựa vào vai ai đó và òa khóc như một cơn giông
Cứ mạnh mẽ trút hết những muộn phiền cất tận cuối đáy lòng
Cả những vết thương cứ ngỡ đến cuối đời ta vẫn còn chôn giấu
Để chúng một lần trôi qua khóe mắt sâu.

Ai bảo rằng cứ rơi nưới mắt là phải đau
Có những giọt nước mắt rơi lại lau khô ngần tháng năm thổn thức
Ai bảo rằng cứ khóc là bất lực
Có những giọt nước mắt là để chôn cất tổn thương.

Những lúc lòng mỏi mệt, hãy để mình được tựa vào vai ai đó và khóc như một người bình thường.


Bích Nga

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét