Em mệt rồi - mình buông tay anh nhé
Em quay về- cuộc sống của ngày xưa
Dẫu biết rằng trời sẽ đổ cơn mưa
Tan đi hết những yêu thương ngày cũ
Em đi về trên con đường xưa cũ
Chỉ mình em trơ trọi giữa bao người
Để ẩn mình trong bóng tối đơn côi
Thà như thế - thà em trơ trọi thế..!

Vì yêu anh là điều không thể
Không thể hy vọng và cả đợi mong
Chỉ mình em đau đớn cả cõi lòng
Nhìn anh đó mà lòng mình xa vắng
Em đi về - trời còn có nắng?
Soi tận tâm cang một kẻ dại khờ
Hay bão giông ập xuống cơn mơ
Cho bững tỉnh tháng ngày vô vọng.
Hạnh Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét