Mười hai giờ đêm anh gọi điện bảo sắp sửa cưới người ta
Đứa con thứ hai của mình cũng chập chờn trong cơn sốt
Em hoảng hốt đi tìm từng hiệu thuốc
Gõ cửa hoài chẳng ai trả lời em khóc suốt một đêm
Liệu có khi nào anh bất chợt nhớ em
Nhớ con mình đang khát thèm vòng tay của Bố?
Em tội tình gì mà anh để em khốn khổ
Con tội tình gì mà anh nỡ...
Vậy anh?
Hôm trước đứa con lớn của chúng mình
Nó hỏi em rằng:
" Có phải Bố đã thương người khác? "
Em giật mình, ngơ ngác
Chợt nhận ra là con đã lớn từ lâu
Nó chẳng hề trách anh lấy một câu
Chỉ lặng lẽ phụ em lau nhà, rửa chén
Đôi khi em gái hỏi những câu làm Mẹ nấc nghẹn
Thì nó chỉ thở dài... rồi ôm mẹ nhẹ nhàng thôi...

Con bé lâu lâu lại quên Bố đã đi rồi
Nên cứ ngủ mê là lại cất lời gọi Bố
Những lúc như thế em phải tự nhắc nhở
Anh say giấc rồi bên căn phòng nhỏ lung linh
Sáng nay tụi nhỏ của chúng mình
Nhắc em rằng phải ăn nhiều mới đẹp xinh như trước
Em chợt hiểu mình sống không anh cũng được
Bởi có hai thiên thần là hạnh phúc đời em
Anh về bên ấy nhớ vun đắp nhiều thêm
Để người đến sau em được ấm êm, sung túc
Con vừa bảo em gọi cho anh mà chúc
"Chúc Bố sau này được hạnh phúc bên Dì dài lâu...
Đã có chúng con lo cho Mẹ tới lúc bạc đầu..."
Tiểu Tử HK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét