Quê hương ơi!
Tôi muốn về lại quá
Những cánh đồng rơm rạ
Hương thơm ngào ngạt lúa đương thì
Thành phố này chỉ toàn những thị phi
Hình ảnh một đứa trẻ trong tôi thời thơ ấu
Chơi bi, thả diều, đánh đáo
Những ngày đi học lại vòng qua nhặt từng cánh Gạo
Tìm hoài chỉ thấy ..xa xăm
Muốn gục đầu bên chiếc võng năm xưa vẫn từng nằm
Nghe bà kể vài ba câu chuyện
Về cuộc chiến tranh lúc mẹ già đưa tiễn
Các anh đi trong vòng tay quyến luyến
Lạ thay chẳng dám nhắc ngày về..

Những buổi trưa hè ra hóng mát bờ đê
Từng đợt gió miên man vờn mái tóc
Như là xua đi từng khó nhọc
Đứa trẻ rong chơi mồ hôi thở dốc
Dựa vào sông quê lại thấy yên bình
Quê hương ơi những buổi sáng bình minh
Có tiếng hót ca của bầy chim sẻ
Tiếng gà gáy ban mai
bàn tay ai lay nhẹ
Đánh thức chồi non chớm nở phía sau vườn
Cô em gái ngày nào một thuở ta thầm thương
Kỉ niệm như thể một thước phim
lại chiếu về chậm chầm
Nhắc nhở với ta về một thời say đắm
Bởi tình yêu đầu tiên luôn nồng đượm
Cháy hết mình cho dẫu đã chia xa...
Muốn trở về ngay để đứng trước hiên nhà
Nhìn loài hoa cuối mùa Xuân như một lời trăn trối
Như một lời hối lỗi
Mải tìm quên nơi thị thành xa vợi
Mà đâu thể êm đềm như kí ức..ngày xưa?
TTV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét