Mùa đã sang và cúc đã vội vàng
Nắng hết mới, bài tình ca thôi hát
Mắt biết buồn và lòng chợt mênh mang
Em chẳng kịp níu dấu chân trên phố
Anh đi qua và bỏ lại chuyện tình
Em ở lại ngày lấm lem mi mắt
Có ai ngờ nhành nắng vội hết xanh

Em chẳng kịp giữ ngày vui thêm chút
Buồn chen chân mưa ướt tháng năm này
Anh chẳng giữ tán ô dành em nữa
Đã có người ở nơi ấy thế thay
Em chỉ kịp vén tóc buồn mây gió
Kể nắng nghe về lòng nát tơi bời
Chẳng kịp nhắn anh rằng buồn là thật
Chỉ kịp về qua ngõ vớt chơi vơi
Ngày sau đó ai biết mùa sẽ khóc
Cuộc thương đau em giữ lại riêng mình
Phố sũng ướt những cơn sầu em rót
Đêm vẫn tàn dù chẳng gặp bình minh.
[Hiền]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét