Nhưng đâu phải còn nhớ là vẫn còn yêu
Chỉ là nỗi nhớ em vun đắp quá nhiều
Nên giờ thành thói quen chưa thể thiếu
Nỗi nhớ à, chỉ là thói quen thôi!
Chứ con tim ngưng thổn thức lâu rồi
Chẳng còn rung lên rồi đập vội
Mỗi khi người khẽ nắm lấy tay tôi

Nỗi nhớ à, mỗi ngày ít lại một chút thôi
Rồi mai kia cũng trôi vào dĩ vãng
Mưa tan đi rồi ánh dương ló rạng
Tia nắng vàng sẽ sưởi ấm con tim
Tình yêu kia đã yên giấc im lìm
Chỉ là nỗi nhớ như tàn dư sót lại
Đêm mưa rơi chẳng còn ôm tim khắc khoải
Nhớ thế thôi chứ yêu thương chẳng còn
NeeYu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét