Nên kiếp này chọn bán thanh xuân để tự mình trả nợ
Sẽ có lúc một mình tủi hờn vỡ òa lên nức nở
Nhưng em sẽ cố gắng thật vui để anh thấy yên lòng...
Cuộc đời mỗi con người như dòng chảy dòng sông
Từng con sóng giữa mênh mông không ngược dòng trở lại
Thời gian chẳng đợi chờ em rạch ròi chuyện đúng, sai, khôn, dại
Khi hạnh phúc cũng phải trải qua những êm dịu, thăng trầm...

Em chỉ cần chúng mình khắc dấu tận trong tâm
Và lặng lẽ sẻ chia mặc tháng năm vẫn xô bồ, nghiệt ngã
Lúc người này cần, người kia vẫn ở đây, không rời đi đâu cả
Thì khoảng cách có bao xa cũng cảm thấy đủ đầy!
Có lẽ kiếp trước em nợ anh lời hẹn thề bàn tay nắm bàn tay
Nên kiếp này sợi dây an nhiên buộc ràng cho chúng mình gần lại
Có những lúc trong đêm giật mình nhớ người thương khắc khoải
Nhưng em mạnh mẽ mà, đừng lo lắng nghe anh!
Mưa rơi mãi cũng tạnh dần,
Bầu trời sẽ lại xanh...
Hàn Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét