Tiếng cằn nhằn của nội
Lại vọng về bên tai
“mày chẳng nghĩ tương lai,
Thì làm sao lấy vợ”
Nội ơi! còn đâu nữa
Những ngày tháng đưa thoi
Quá một năm trước cửa
Hoa cau bay lên trời…

Tiếng cằn nhằn của nội
Con đặt vào trong tim
Một nơi rất thiêng liêng
Để trọn đời luôn nhớ
Nội ơi! Đâu còn nữa
Ánh mắt và nụ cười
Mùa hong vàng bên cửa
Cây rùng mình sương rơi
Lãng Khách
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét