Nhiều lúc muốn tìm một chốn bình yên
Để có thể chút ưu phiền vào đó
Ngồi lắng nghe những âm thanh thành phố
Và lặng nghe tiếng thở của tim mình
Giữa lòng thành phố hào nhoáng lung linh
Có bao người mà thấy mình lạc lõng
Chỉ ước mong sao lòng người đủ rộng
Để cho ta đây gửi đống ưu phiền
Chưa lần yêu con tim vẫn vẹn nguyên
Nhưng không có nghĩa ưu phiền không có
Con người sinh ra đã là bể khổ
Thấy ai cười đâu chỉ có khóc mà

Sau mỗi chuyện buồn rồi thì cũng qua
Nhưng sẽ để lại trong ta vết rạng
Ai sớm ngộ tìm ra con đường sáng
Sẽ thấy trong tâm thanh thản vô cùng
Là phụ nữ ai chẳng muốn lấy chồng
Là đàn ông chẳng ai không lấy vợ
Nhưng còn phải xem rất nhiều yếu tố
Trong đó có duyên - phận - số thế nào
Đời ! Ai cũng mang trong mình khát khao
Lấy được một người ước ao vừa ý
Nhưng dòng đời đâu có xuôi như thế
Khoảng lặng tâm hồn chia sẻ cho ai
- Cảm Vô -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét