Muốn tan vào con nắng Tháng Năm
Cháy hết mình cùng màu Phượng Vĩ
Muốn sống dậy những ngày xưa cũ kĩ
Kể nhau nghe thì thầm câu chuyện một tình yêu
Em dịu mát vạt mây chiều
Anh ngang tàng cơn thác lũ
Lời thương trao bao nhiêu vẫn tham lam chưa thấy đủ
Nên người lạc người đổi thay
Em mỏng manh bay theo bông cỏ may
Anh mạnh mẽ bất cần gồng mình đứng lại
Ta bị cuốn xô theo dòng đời miết mải
Bàn tay thôi nắm một bàn tay
Bước chân tìm về con đường cũ sáng nay
Một sáng tháng Năm lặng gió
Phượng vẫn ngời lên như hôm nào... sắc đỏ
Chỉ cơn gió trong lòng giông bão mãi không nguôi
NTLA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét