Có một ngày tôi ngẫm lại về câu chuyện đã qua
Nghĩ về những con người đã từng là hiện tại đầy ắp nụ cười nơi con tim chật hẹp
Nghĩ về giọt nước mắt tròn đầy chỉ vì bờ mi khô hờ khép
Nghĩ về tương lai toàn những sương mờ…
Tôi nghĩ về những giấc mơ
Sợ chính bao dung cũng không thể nào tha thứ
Tôi nghĩ về nỗi nhớ thương rồi giật mình lo sợ
Nghĩ về những ân tình lỡ vuột khỏi tay đã trôi dạt về đâu?
Tôi nghĩ về mỗi sớm mai tôi thức dậy bắt đầu
Cố chối bỏ yêu thương mà trước đây từng mơ về trong mỗi lần trở giấc
Tôi đã khóc ư sau mọi điều chân thật
Chẳng dám tin vào bất cứ thứ gì từ lời hứa ở người kia…
Có những yêu thương không cần đích đến để thuộc về
Có những chênh vênh không một lời giả dối
Tôi hiểu sau tất thảy lo toan là khao khát an yên giữa mùa gấp vội
Muốn vứt bỏ cái tôi khờ dại để xin lỗi một con người.
Có một ngày thương nhớ bỗng không nguôi…
Nguyễn Thanh Hằng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét