TÌNH YÊU VĂN HỌC - CẢM XÚC 365

NƠI CẢM XÚC THAY LỜI MUỐN NÓI!

Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

TÌNH YÊU VĂN HỌC



Anh gặp em giữa Mùa Lạc kết trái
Cũng là mùa Từ Ấy anh đi xa
Nhớ về em Người Lái Đò Sông Đà
Nhớ mái chèo khua Sóng nước Tràng Giang

Ở Bên Kia Sông Đuống lúc chiều sang
Có Đôi Mắt dõi theo chân anh bước
Vì Đất Nước anh chưa thể về được
Nhưng Số Phận Con Người ai biết trước?

Em thay lòng Vội Vàng bước sang ngang
Bỏ mặc anh lại với Ánh Trăng tàn
Kìa Mảnh Trăng Cuối Rừng nơi ấy
Có kẻ ngồi Tự Tình với cơn say







Tôi Yêu Em nhưng đành ngậm đắng cay
Em đang vui bên vòng tay người đó
Tôi bây giờ như Những Người Khốn Khó (Khổ)
Luỵ vì tình khốn khổ vì Tương Tư

Nào ai muốn kỉ niệm bị chôn vùi
Lòng chất chứa Tình Yêu Và Thù Hận
Nơi Bến Quê anh vẫn còn vương vấn
Có cô nàng thong thả Gánh Nước Đêm

Rừng Xà Nu gió thổi nhẹ êm đềm
Bổng Giông Tố nổi lên như giận dữ
Trời Sang Thu mây trốn về sau núi
Lòng não nề nghe Tiếng Sáo Thiên Thai!

P/s: sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét