Thì quá lâu chẳng tới.
Những gì không trông đợi,
Lại gõ cửa từng hồi.
Cũng giống người mình thương,
Thì quan tâm kẻ khác.
Người mà mình lạnh nhạt,
Lại nhớ mình thật lâu.
CHO EM MƯỢN...
Cho em mượn bờ vai,
Gió chiều nay lạnh quá
Mượn chút tình nấn ná
Vương mắt người thật lâu.
Cho em mượn kim khâu
Nối mảnh thương lỡ mất
Mượn lòng anh chân thật
Nói rằng vẫn đợi em.
Nắng lạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét