Nếu một ngày em chợt hỏi tháng 5
Nắng có về vương mình trên mái tóc.
Mang hạ về đi qua miền kí ức.
Cơn mưa chiều xóa vạt nắng phôi pha.
Tháng 5 về cho ngày tháng vội qua.
Em còn nhớ căn phòng ngày xưa ấy.
Cánh cửa phòng thi, mặt bàn cùng trang giấy.
Hòa mình vào giọt nắng phía trời cao.
Tháng 5 về những nỗi nhớ xôn xao.
Mang bao yêu thương ngày xưa chưa kịp trả.
Để tháng 5 giờ đây trôi hối hả.
Giục em về mùa ấy có còn trăng.
Tháng 5 về, gọi nỗi nhớ xa xăm.
Mùa đổ lá, xà cừ chẳng xanh nữa.
Em nghe không, mùa nắng thì thầm gõ cửa.
Xôn xao gió về, gọi hạ tiễn mùa trăng.
Tháng 5 về, mang sắc tím bằng lăng.
Loa kèn đã thôi không còn trắng nữa.
Phố hết trở mình, lặng im và bớt cựa.
Tháng năm... mưa ta xóa bóng nhau rồi.
(Cá Kho)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét