Bằng lăng nở rồi sao chẳng thấy anh đâu
Em đã ngồi đây đợi bao mùa hoa nở
Có biết những đêm em cựa mình trăn trở
Tự dối lòng mình là anh có yêu em
Trang nhật kí ngày ấy giờ đã cũ mèm
Cũng như tháng 5 nhạt nhòa trong kí ức
Em lãng quên trong hai miền hư - thực
Vẫn mãi một lòng, vẫn mãi đợi anh
Trời tháng 5 quá đỗi trong xanh
Càng tô đậm màu thêm nhành hoa bằng lăng tím
Em ủi an mình rồi cười trên môi ngọt lịm
Có cuộc tình nào mà chẳng phai phôi
Giọt nước mắt mặn nồng chảy tới vành môi
Em tự lau đi và giả vờ mạnh mẽ
Em hi vọng một ngày rồi chúng ta cũng sẽ
Tìm được hạnh phúc vẹn tròn trong những thứ giản đơn.
(Lê Thị Thu Lang)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét