Mọi chuyện trên đời ắt hẳn có lý do
Người đến kẻ đi đâu chỉ là ngẫu hứng
Duyên do ông trời còn nợ do người định
Nên đừng trách than cuộc sống vốn vô thường
Học cách mỉm cười, chấp nhận, bỏ buông
Đừng quá luyến lưu khi cuộc đời hữu hạn
Ai chẳng đi qua những tổn thương mất mát
Điều quan trọng là mình phải biết đứng lên.
Trải qua một cuộc tình ắt hẳn rất cô đơn
Nhưng đừng vì đau mà bất cần chán nản
Để những niềm riêng cho thời gian xé nát
Bởi trái tim mình chẳng lớn để đa mang
Mọi chuyện trên đời yêu ghét cũng tùy duyên
Nhưng để bên nhau là hành trình cố gắng
Con đường tình yêu gập ghềnh không bình lặng
Người chọn buông tay chưa hẳn đã là buồn
Sẽ có một người thay thế đủ thành tâm
Gặp gỡ vì duyên, thương mình nên ở lại
Họ sẽ là người ở bên ta mãi mãi
Không phải tình đầu nhưng là tình cuối được không
(Người Viết Thơ Đau)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét