Mình đã nghĩ chỉ cần thương là sẽ
Đi cùng nhau đến hết cả cuộc đời
Nhưng mọi chuyện nếu dễ dàng như thế
Thì làm gì lá úa phải rụng rơi...
Năm tháng đó mình thương người hết dạ
Nhưng người ta cũng bỏ đi mất rồi
Có những đêm lạc giữa triệu người lạ
Mình mới biết vị mặn ở trên môi
Mình đã nghĩ khi người ta thề hứa
Là sẽ luôn ghi nhớ ở trong lòng
Có ngờ đâu chỉ như một cơn gió
Bỗng ồn ào, rồi lại chợt thinh không
Mình đã qua thuở dại khờ, nông nỗi
Thương người ta đến quên bản thân mình
Để hôm nay người quay về xin lỗi
Cũng đành buông vì chẳng đủ niềm tin...
Tiểu Tử HK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét